Đàn bà không sợ lấy chồng nghèo, chỉ sợ lấy chồng hèn

Chị thà ăn cơm với nước mắm, ngủ trên manh chiếu mà cuộc đời được an yên, thanh thản. Giàu có, lắm tiền lắm bạc nhưng hạnh phúc hôn nhân vĩnh viễn là điều chị không thể có được khi sống cạnh anh.

Tôi không tin vào những gì mình vừa nghe thấy khi chị bảo: “Đã đưa đơn ly hôn ra tòa”. Trong mắt tôi và tất cả mọi người, chồng chị là một người đàn ông hoàn hảo. Anh là hình mẫu mà bất kì cô gái nào cũng mong muốn được yêu và nương dựa suốt đời. Hơn nữa anh lại rất giàu, sống với chồng chị không phải thiếu thốn bất cứ thứ gì. Vậy tại sao chị lại ly hôn

Như đọc được câu hỏi của tôi qua ánh mắt quá đỗi ngạc nhiên, chị cười chua chát rồi tâm sự: “Chỉ khi sống chung với nhau dưới một mái nhà, ngủ chung một giường mới thấu hết người đàn ông mình đã yêu bằng cả tâm can. Chị cũng từng ngưỡng mộ, từng nghĩ mình là người may mắn khi có được anh. Nhưng hôn nhân khác nào tấm gương trần trụi phản chiếu mọi góc khuất của một con người”.

Đàn bà lấy chồng, dù là ai đi chăng nữa cũng cầu một chữ An – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà lấy chồng, dù là ai đi chăng nữa cũng cầu một chữ An – Ảnh minh họa: Internet

Đàn bà lấy chồng dù là ai đi chăng nữa suy cho cùng cũng cầu một chữ An. Bình yên bên nhau qua những năm tháng cuộc đời. Người mà mình tin, dù cuộc đời ngoài kia có cay đắng, có sóng gió đến đâu nhưng bước vào căn nhà chung người đàn bà vẫn cảm thấy được an yên. Chị cũng cầu một chữ An khi lấy anh, nhưng với chị anh là một người chồng rất Hèn.

Với bạn bè, đồng nghiệp, với tất cả mọi người anh là một người tử tế. Anh đem sự tử tế đó đối đãi với tất cả mọi người trừ vợ của mình. Vì bận dự tiệc sinh nhật của đồng nghiệp anh quên mất sinh nhật của vợ. Anh có thể vì niềm vui của người khác mà mặc kệ nước mắt chị rơi. Hai vợ chồng sống chung với mẹ chồng. Bà rất khó tính, hay kiếm chuyện. Anh lại rất nghe lời mẹ nên nếu có việc gì xảy ra, dù lớn hay nhỏ anh đều mặc định là lỗi của vợ. Anh bắt chị phải im, phải nhún nhường xin lỗi mẹ. Dù bà sai hay đúng, cứ nghe theo để tránh bất hòa.

Chồng chị giàu lắm. Chị không phủ nhận khi cưới anh, chị chưa bao giờ phải lo lắng về vật chất. Nhưng đàn bà sống không hạnh phúc, ăn sơn hào hải vị cũng chẳng thấy ngon. Cứ bước về nhà, chị cảm thấy ngột ngạt không thở nổi. Mẹ chồng chị cổ hủ, cứ muốn vợ chồng con cái phải sống chung với nhau trong một nhà. Mọi ăn uống, sinh hoạt đều phải theo giờ giấc cố định.

Chị ráng nhịn cho yên cửa yên nhà. Nhưng ngay cả việc chị sinh con năm nào tốt xấu mẹ chồng cũng can thiệp. Những ngày ở cữ mẹ chồng bắt con dâu kiêng khem quá nhiều thứ. Chồng chị vì sợ mẹ giận nên bảo chị cố nghe lời mẹ. Anh đâu biết rằng chị mệt mỏi đến mức nào. Chị bàn với anh ra ở riêng. Anh bảo thật tình anh cũng muốn nhưng sợ mẹ buồn.

Trong mắt anh chỉ có mẹ. Anh sợ mẹ giận, mẹ buồn nên nhất nhất nghe mẹ. Dù rất nhiều việc anh cũng biết mẹ mình vô lí nhưng vẫn bắt vợ nghe theo. Như giọt nước tràn ly, có lần con chị đi tiêu ra máu, chị hốt hoảng định bế con đi bệnh viện nhưng mẹ chồng giật lại. Bà bảo, chỉ cần uống nắm lá là khỏi ngay, chồng chị cũng tin mẹ. Nhưng sáng hôm sau, thằng bé không khỏi mà có dấu hiệu lả đi. Khi bế đến bệnh viện bác sĩ bảo, chậm vài tiếng là không cứu khỏi. Chị nhìn mẹ chồng, bà vẫn ngoan cố: “Tao nuôi mấy đứa con, đau bụng toàn cho uống lá, có thấy chết đứa nào đâu”

Với chị, anh là một người chồng hèn – Ảnh minh họa: Internet
Với chị, anh là một người chồng hèn – Ảnh minh họa: Internet

Chồng chị thà để chị khóc, thà để vợ mình thiệt thòi còn hơn lên tiếng để mẹ mình buồn. Anh cũng muốn để vợ toàn tâm chăm con nhưng sợ mẹ giận. Vợ đúng cũng bắt xin lỗi, sai cũng phải nhún nhường. Chồng chị như vậy có hèn với vợ lắm không

Đàn bà không sợ lấy chồng nghèo, chỉ sợ lấy chồng hèn. Chị thà ăn cơm với nước mắm, ngủ trên manh chiếu mà cuộc đời được an yên, thanh thản. Giàu có, lắm tiền lắm bạc nhưng thứ hạnh phúc hôn nhân vĩnh viễn là điều chị không thể có được khi sống cạnh anh. Trước khi đưa đơn ra tòa, chị nói với anh hãy để chị sống đúng con người chị. Anh có quyền lựa chọn, một cuộc sống gia đình hạnh phúc như chính anh cũng muốn hay lựa chọn suốt đời ở với mẹ. Anh bảo, anh không thể làm mẹ mình buồn. Chị biết, anh không thể thay đổi nên viết đơn ly hôn.

Chị ngưng kể, đưa ánh mắt buồn bã nhìn ra xa xăm. Tôi chưa có chồng, cũng từng ao ước có được một người chồng giàu có như chồng chị. Nhưng người đàn bà với cuộc hôn nhân đổ vỡ đã cho tôi nhận ra rằng, đàn bà lấy chồng dù là ai đi chăng nữa, cũng cầu một chữ An.

*****
*****

Nửa trái dưa hấu và bài học sâu sắc về tình nghĩa vợ chồng, kết hôn hay chưa cũng nên xem

Bài học về tình chồng nghĩa vợ, người đã kết hôn hay chưa kết hôn đều nên xem!

Vào buổi trưa một ngày nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng quá đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh ra xem, không ngờ bên trong có nửa quả dưa hấu mát lạnh, tôi mừng rỡ và vội lấy ra ăn một cách ngon lành.

Đúng lúc này vợ tôi cũng trở về, vừa đi vào cửa nhà cô ấy vừa than thở:“Chết khát mất, nóng chết mất!”, liền mở tủ lạnh ra, nhìn vào thì ngẩn cả người.

Tôi bảo với vợ là miếng dưa hấu đó tôi ăn rồi, nét mặt cô ấy thoáng một chút không vui, vội vã cầm ly đi rót nước uống, vừa nhấc ấm nước lên, bên trong cũng không còn một giọt nào.

Thế là cô ấy đột nhiên phát cáu: “Anh cũng không biết đun lấy một chút nước, về nhà lâu như thế làm gì?”. Tôi cũng giận dữ: “Sao cái gì cũng đều là tại tôi thế?”.  Vì chuyện này mà hai chúng tôi chiến tranh lạnh mất một tuần mới hòa giải được.

Thứ Bảy, tôi một mình trở về nhà bố mẹ tôi, họ vừa thấy tôi liền hỏi: “Sao một tuần nay bố mẹ không nhìn thấy vợ con rồi?”. Tôi liền đem câu chuyện giận dữ kể cho họ nghe từ đầu đến cuối. Mẹ tôi nghe xong liền trách mắng tôi, làm việc không nên chỉ có nghĩ đến bản thân mình mà không để ý đến người khác.

Tôi không cho là đúng: “Chỉ là ăn hết nửa quả dưa hấu thôi mà, có cái gì ghê gớm đâu”.

Bố tôi vừa cười vừa nói: “Con không cần phải biện bạch cho bản thân nữa, ngày mai là Chủ Nhật, cả hai đứa cùng tới đây một chuyến”.

Ngày hôm sau, tôi cùng vợ chở con trở lại nhà bố mẹ tôi.

Vừa vào cửa, bố tôi liền sai tôi đi mua dấm chua, đợi đến lúc tôi mua trở về, bố tôi nói vợ tôi đã đưa con ra ngoài rồi, nói xong bố tôi liền bê ra một nửa quả dưa hấu đưa cho tôi rồi nói: “Nhìn con nóng quá đầu chảy đầy mồ hôi rồi, mau ăn miếng dưa hấu giải khát đi”.

Nửa trái dưa hấu cũng chừng bốn năm cân, ông đưa cho tôi một cái thìa:“Ăn không hết thì để phần thừa còn lại cho vợ con về ăn”, tôi cầm lấy cái thìa rồi ăn lấy ăn để, ăn chưa đến một nửa, bụng đã căng lên rồi.

Lúc cả nhà ăn cơm, bố tôi mang ra hai miếng dưa hấu đặt lên bàn rồi nói với tôi: “Con xem xem chúng có gì khác nhau?”

Tôi rất bối rối, cẩn thận nhìn đi nhìn lại, một nửa là tôi vừa mới ăn, một nửa còn lại cũng là đã được ăn, nhìn một lúc lâu, cũng nhìn không ra kết quả gì, đành phải lắc đầu.

Bố tôi chỉ vào miếng dưa hấu nói: “Một nửa này là con ăn, còn nửa kia là vợ con ăn, bố đều nói cho hai đứa là, ‘nếu như ăn không hết, thì để phần thừa còn lại cho người kia ăn’. Con nhìn vợ con ăn như thế nào? Là dùng thìa xúc từ bên cạnh rồi vào phía bên trong, ăn hết một nửa, nửa còn lại để nguyên không động tới. Nhìn miếng của con xem, bắt đầu xúc từ chính giữa, ăn hết phần thịt ở chính giữa, để phần bên cạnh cho người khác ăn, người nào mà chẳng biết phần thịt ở chính giữa ngọt chứ? Từ việc nhỏ này mà xét thì thấy vợ của con có tấm lòng hơn con nhiều”.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Mặt tôi bỗng nhiên đỏ lên.

Bố tôi nói ý tứ sâu xa: “Cả một đời của hai người, liệu có thể có bao nhiêu việc to tát? Tình cảm vợ chồng thể hiện ở chỗ nào? Là thể hiện ở một giọt dầu, một thìa cơm, một thìa canh trong cuộc sống hàng ngày. Lần trước con vì việc ăn dứa hấu mà cãi nhau với vợ, lại còn bao biện hót như khướu, điều đó rõ ràng là con không đúng. Nếu như đổi lại là vợ con về nhà trước, nhất định nó sẽ để phần cho con một nửa”.

“Đừng xem đây là việc nhỏ, nó có thể phản ánh ra tấm lòng của một người, bên trong miếng dưa chứa đựng một bài học lớn về cách ứng xử trong gia đình, khi trái tim đã nguội lạnh, con phải từng chút từng chút sưởi ấm cho nó, mỗi ngày đều luôn nhớ ủ ấm cho nó. Ngược lại, khi trái tim đang ấm áp, con từng muỗng từng muỗng nước lạnh đổ vào nó thì một ngày nào đó nhất định sẽ khiến nó nguội lạnh.”

“Con thử suy ngẫm xem, nếu như vợ con cũng giống như con, làm mọi việc đều không nghĩ đến con nữa, lâu dần, con sẽ thấy thế nào?”.

Thực sự là một câu nói thức tỉnh một người trong mộng như tôi, tôi bỗng nhiên phát hiện ra rằng, thường ngày khi trở về nhà, đôi dép được để gọn gàng, nước trà đã để sẵn trên bàn, chiếc ô được để sẵn ngoài cửa ra vào khi trời mưa, đó đều là thể hiện tình cảm yêu thương của vợ tôi, nhưng còn tôi thì sao, lại cứ tùy tiện, coi như không nhìn thấy, không hiểu được những điều đó mà còn suy bụng ta ra bụng người.

Nghĩ ra những điều đó, tôi hổ thẹn vô cùng, tôi vội vàng bưng sủi cảo đã lạnh ra đưa cho vợ: “Cái này không còn nóng nữa rồi, em ăn trước đi!”

Vợ tôi cười: “Anh chỉ giả bộ một chút trước mặt bố mẹ thôi”.

Bố tôi cũng cười: “Có thể hạ quyết tâm đóng giả như thế cả đời thì là người chồng tốt rồi”.

Tình yêu thương phải được thể hiện qua lại giữa đôi bên với nhau, hãy cảm thông với một nửa của bạn, đừng cho rằng mọi chuyện là họ cố tình gây sự với mình, mà hãy suy ngẫm tìm sai sót của bản thân mình.

Hạnh phúc không phải là ở trong một căn nhà lớn bao nhiêu mà là bên trong căn nhà có bao nhiêu tiếng cười hạnh phúc.

Hạnh phúc không phải là lái một chiếc xe rất sang trọng, mà là người lái xe có thể bình an trở về nhà.

Hạnh phúc không phải là yêu một người vô cùng xinh đẹp, mà là yêu một người có vẻ mặt cười sáng lạng.

Hạnh phúc không phải là nghe được bao nhiêu lời nói ngọt ngào, mà là lúc tổn thương có thể có người nói với bạn rằng: “Không sao cả, có anh ở đây rồi.”

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.